Nắng e ấp ngại
ngùng khi đông tới
Tóc ngắn dài vài sợi
xoã bên vai
Em ngây thơ nào biết
tháng ngày dài
Anh buồn bã còn
em vô tư quá
Tranh em vẽ người
quen hay người lạ
Trắng và đen lẫn lộn
tím, xanh, vàng..
Nhìn chẳng ra anh
có chút hoang mang
Em muốn tả điều
gì.. anh không hiểu?!
Em biết không lòng
dạ anh mềm yếu
Chẳng phải mây hay
gió, quế hay mơ
Mà em oi! anh đây
vốn.. khù khờ
Em trêu mãi mà
nghĩ hoài mới biết
Nếu phiến đá cũng
có tình tha thiết
Như tình ca
em hát buổi hôm nào
Có lẽ rằng tinh tú
ở trên cao
Thiên hà cũng tỏa
muôn vàn ánh sáng
Anh vẫn thế bơ vơ
theo ngày tháng
Em chẳng khờ như
em nghĩ đâu em
Đừng hỏi anh sao
ta lạ hay quen?
Đời còn những vui buồn
dù đông tới
Em vẫn thế.. ngây
thơ không nghĩ ngợi!..
16/11/2005
CSL